Lúc nhỏ, anh thường hay mơ về những điều mình sẽ làm trong tương lai. Anh mơ mình sẽ là một thầy giáo. Anh mơ mình sẽ là một bác sĩ. Anh cũng mơ mình sẽ giàu như Bill Gate.
Đến khi lớn hơn bước vào đời, anh lại mơ mình sẽ làm nên một hoặc vài dự án gì đó, đủ lớn để anh nổi tiếng và đủ tiền để anh giàu có.
Cho đến khi anh gặp em…
Vẫn là ước mơ chinh phục thế giới đó, chỉ đổi khác đi về điều anh muốn làm. Thế giới chờ anh chinh phục đó, chỉ để dành cho nụ cười của em.
Anh chợt nghĩ, thật giống như lời một bài hát, “Anh đã từng muốn chinh phục cả thế giới, nhưng đến cuối cùng khi quay đầu lại, cả thế giới này từng chút từng chút một đều là em”. Từ ngày đó, em là cả thế giới với anh.
oOo
Tháng Sáu thật có duyên với anh và em.
Bảy năm về trước, chúng ta gặp nhau lần đầu cũng vào tháng Sáu.
Cả hai khi đó, đều đang chơi vơi trong nỗi đau của những mối tình không thành, đều đang chọn cách khóa lòng mình lại vì sợ tổn thương thêm một lần nữa.
Cái duyên đến, cuốn anh và em đến với nhau hết sức kỳ diệu. Nếu như ngày đó, em không nhờ anh chỉnh Facebook giùm em? Nếu như ngày đó, anh giả vờ nhắn tin hỏi thăm mà em không trả lời?
Tháng Sáu năm đó ta quen nhau, để tháng Sáu năm nào ta cùng về một nhà…
oOo
Bảy năm, cô gái mỏng manh với ánh nhìn hồn nhiên non nớt ngày xưa ấy nay đã làm mẹ, đã bỏ lại sau lưng sự ngây ngô để trưởng thành, để cùng anh xây đắp gia đình nhỏ chúng ta.
Anh hạnh phúc vì được bên em suốt chặng đường lột xác đó, để rồi nhận thấy rằng, em vẫn luôn là em, là cô gái mỏng manh cần anh yêu thương năm nào.
Cám ơn em vì chặng đường đã qua, và cho những tháng năm sắp tới.
Cám ơn em, cô gái tháng Sáu mê Dạ Hoa.